Ủng hộ VCV
Số tác phẩm
28.313 tác phẩm
2.745 tác giả
476
115.866.674
 
Đọc Thơ Nguyễn Viện
Nguyễn Hồng Nhung

Những con đường mỗi lúc một hẹp lại

Cho đến khi bít lối

Bờ vực

 

Tôi lao vào em như lao vào khoảng không san sát

Vực vực

Bờ

Không đi

Không về

Không biết

Cõi thu và miền mai dập dồn hạnh thánh

 

Những con đường mỗi lúc một mờ mịt

Cho đến khi đêm xuống lún xuống

Địa ngục

 

Tôi lao vào khoảng không như lao vào em suốt kiếp

Biền biệt không

Những chiếc bao cao su đáo bỉ ngạn thành Phật

Tôi hư vô thành quỉ

Em hư vô thành ma

 

Sao tôi lại buồn đến thế

 

Không còn bất cứ con đường nào khi thức dậy trong mùa xuân này

Tôi không biết phải đâm đầu xuống hay bay lên

Mặt đất này bầu trời này hố thẳm này

Vẫn là em

 

( NHỮNG CHIẾC BAO CAO SU ĐÁO BỈ NGẠN)

Nguyễn Viện

19.2.2010  

 

Cái vênh vang kiêu ngạo tận cùng của thi sĩ: ĐAU

 

Cái ngạo nghễ muôn đời của kẻ tự thân rất biết cách quay lại cuối con đường: ĐAU 

 

Quả cầu lửa đầy gai sắc đâm ngập máu tua tủa thẳng đứng  thả xuống từ bầu trời?-  Bức tường vây  mặt đất bốn phía ngập ngụa  dao ấn,  khoét, đào, lún đâm…? 

 

Những con đường mỗi lúc một hẹp lại

Cho đến khi bít lối

Bờ vực

 

Gặp tha nhân từ diệt trừ khát vọng-  điên rồ và quằn quại như một kẻ khắc kỷ- hành hạ tất cả những gì gọi là TA? 

 

Vô ích thôi , hỡi kẻ cầm bút, vô ích tung hê quá khứ nặng trĩu

 

Những con đường mỗi lúc một mờ mịt

Cho đến khi đêm xuống lún xuống

Địa ngục

 

cùng ảo vọng tương lai…

 

Anh luôn luôn bị thít chặt giữa những nỗi đau nhận thức, dù dưới dạng không-thời gian nào: ”mù mịt hay hạn hẹp con đường”-

 

Và hơn cả:  dù-chỉ-bằng-cảm-giác!

 

Vô ích thôi thi sĩ,

thét gào giữa những niềm mơ

 

Tôi lao vào em như lao vào khoảng không san sát

Vực vực

Bờ

Không đi

Không về

Không biết

Cõi thu và miền mai dập dồn hạnh thánh

 

Anh là kẻ cuồng tín vừa hành hương về miền đất hứa vừa dùng roi da quất lên tấm lưng trần rớm máu, vừa ngẩng cao đầu ứa nước mắt nhìn trời sao…

 

Sao có nỗi đau đời trịnh thượng như thế!

 

 ai cho phép anh thổ lộ?

 

đừng tha thiết…

 

Sao tôi lại buồn đến thế

 

Không phải tiếng than của gió buốt vun vút lao trên cánh đồng quạnh hiu lạnh giá, mà là hình ảnh  người đàn ông lang thang nhặt bóng nắng thấp thoáng giữa những hàng cây cao vút trong thành phố…

 

Không cô đơn, chẳng mệt nhoài…

 

đây là một trạng thái tự ngấm.

 

Khốn khổ  cảm giác buông!

 

Tôi lao vào em như lao vào khoảng không san sát

Vực vực

Bờ

Không đi

Không về

Không biết

Cõi thu và miền mai dập dồn hạnh thánh

 

Không, anh  đang bị trói buộc- một niềm đau hạnh phúc đang hành hạ anh-  kênh truyền vũ trụ của anh là  sự sống, sự sống  YÊU đang lẻn đến gần…anh biết?

 

Ngược đời như thế đấy,

nhưng hoàn toàn hợp lý với những thi nhân nghiêm khắc

lúc mềm lòng… 

 

Trọn vẹn  ĐAU là cảm hứng duy nhất tha thiết tìm để chấp nhận mình.

 

Dù tiếng thở dài này là tiếng gió Xuân  mơn man thổ lộ…

 

YÊU.

 

 Không còn bất cứ con đường nào khi thức dậy trong mùa xuân này

Tôi không biết phải đâm đầu xuống hay bay lên

Mặt đất này bầu trời này hố thẳm này

Vẫn là em

 

Chúc mừng sự sống trong anh- thi sĩ !

 

( Bp. 2010.02.21)

 

Nguyễn Hồng Nhung
Số lần đọc: 2895
Ngày đăng: 23.02.2010
[ Trở lại ] [ Tiếp ]
In tác phẩm Góp ý Gửi cho bạn
Cùng thể loại
Tuyệt Huyết Ca của Đặng Tấn Tới - Mang Viên Long
Thêm một khám phá đáng trân trọng về cái đẹp - Phạm Quang Trung
Bình luận về Chỉ thị mới nhất của Chính phủ Phổ về Kiểm duyệt - Karl Marx
Đợi đêm lá mới lìa cành - Lâm Xuân Vi
Đọc bài thơ: NGÀY CHẾT TIỆT của Nguyễn Viện - Nguyễn Hồng Nhung
Hàn Mặc Tử , Chín Một Tình Xuân - Lê Khánh Mai
Giao cảm thơ Phan Đạo - Lê Huỳnh Lâm
Đọc một bài thơ - Nguyễn Hồng Nhung
Tiếng "khóc hờ" đưa tiễn Nguyễn Viện và "cỗ quan tài mục nát" với dòng chữ Cù loi đâu cần “hoà giải” với đầu gối của Nguyễn Thị Sương. - Ngô Hương Giang
Thế Lữ Và Năm Hình Mẫu Truyện Trinh Thám Edgar Poe - Hoàng Kim Oanh
Cùng một tác giả
Chim sẻ (truyện ngắn)
Thời gian (tạp văn)
Tuyết rơi (truyện ngắn)
Tách… (thơ)
Đêm nhạc jazz (truyện ngắn)
Vô danh (thơ)
Mùa thu chết (truyện ngắn)
Nhát đâm cuối cùng (truyện ngắn)
Bi hài biên tập (truyện ngắn)
Tang (thơ)
Buốt. (thơ)
Bóng (thơ)
Anh (thơ)
Đợi (thơ)
Szepes Maria (chân dung)
Mùa (thơ)
Tự do (thơ)
Xanh xao (thơ)
Câu chuyện tháng Hai (truyện ngắn)
Mưa Đêm (tạp văn)
Tình yêu (truyện ngắn)
Rát (thơ)
(truyện ngắn)
Jesse (truyện ngắn)
Sài gòn và em (tạp văn)
Năm Đổi Mới Đã Đến (nhìn ra thế giới)
Sống (tạp văn)
Ba Nguồn (triết học)
Jesse-3 (tạp văn)
Noel (thơ)
Arlequin – Anh Hề (triết học)
Ngôn Từ (tạp văn)
Các Hình Ảnh Cổ (triết học)
Phục Sinh (tạp văn)
Người Đàn Bà (triết học)
Cổ Tích Da Đỏ (triết học)
Chữ Tháng Sáu (tạp văn)
Thuật luyện vàng (triết học)
TẢ TƠI (truyện ngắn)
Sekina (tiểu luận)
Trở về nhà (tạp văn)
Cái gương (tiểu luận)
Sự nô lệ (truyện ngắn)
Có thể lắm (truyện ngắn)
Sống (tiểu luận)
Giữa (tạp văn)
Tuổi thu (tạp văn)
Bí ẩn đời sống (truyện ngắn)
Hạ ký (tạp văn)
Sáu mươi (tạp văn)
(ký)
Có đường đi lên (tiểu luận)
Có lẽ (thơ)
Về bản chất (tiểu luận)
Chị của Bố (truyện ngắn)
Lớp học Tiếng (truyện ngắn)
Mi và thượng đế (tiểu luận)
Tử vi Ai Cập (nghệ thuật)
Quê nhà (truyện ngắn)
Hưu (thơ)
Chết (thơ)
Bảy năm (truyện ngắn)
Cây táo vàng (truyện ngắn)
Quả bong bóng lợn (truyện ngắn)
Từ duy nhất (truyện ngắn)
Thu (thơ)
Kẻ giết mẹ (truyện ngắn)
Tặng (thơ)
Cây mận (truyện ngắn)
Cổ tích (truyện ngắn)