Ủng hộ VCV
Số tác phẩm
28.384 tác phẩm
2.747 tác giả
749
116.632.244
 
Một Ngày Thật Bình Yên
Trần Dzạ Lữ

 

Sau khi chuẩn bị mọi thứ cho một chuyến đi xa bằng xe HonDa. Chàng rời khỏi thành phố lớn “Sao giống cái hộp lúc nhúc người” lúc 6 giờ sáng. Chiều hôm qua Hoa Mua nói với chàng qua điện thoại. - Rứa là ổn rồi anh ạ. Em đang chờ anh lên đó hí. Chàng nói với Hoa Mua không do dự. - Rứa thì ngay ngày mai anh lên thăm em nghe. Anh đợi em trước cổng trường..Hoa Mua dọa. - Anh lên huyện A đến chợ D hỏi người ta đường đến chợ TH( phường TB) đến đó anh hỏi trường HL ai cũng biết. Em sợ anh đi lạc ghê!

 

Chàng trấn an Hoa Mua.- Đường nơi miệng chứ ở mô mà em lo Anh sẽ đến…Gần 20 năm chưa ra khỏi thành phố bằng xe HonDa nên chàng chạy rất thận trọng dù rằng nỗi nhớ Hoa Mua như thúc như giục chàng phải lao đi như một mũi tên. Dù rằng hơn một năm rồi chưa gặp lại cô giáo của lòng chàng. Nỗi nhớ cứ  cồn cào như song vỗ vào tim. Ra khỏi đường Nguyễn Oanh chàng bắt đầu tăng tốc. Đi hết 4 cây cầu nhỏ đến cây cầu lớn, bắt qua sông-sẽ là địa phận Lái Thiêu, huyện Thuận An. Khi cho xe vượt lên cầu chàng nói thầm trong bụng: Anh sắp qua bờ em!

 

Tuần trước mưa gió đùng đùng rứa mà sáng nay trời quang mây tạnh. Chàng thấy lòng hân hoan như chưa bao giờ hân hoan thế. Qua chợ Búng chàng ghé vào một quán cà phê rồi điện thọai cho Hoa Mua. - Anh đang uống cà phê ở chợ Búng. Hoa Mua thỏ thẻ qua điện thoại. - Răng sớm rứa? - Em hẹn anh 11 giờ 30 mà. - Anh biết rồi, Nhưng đi thong thả, còn ghé tìm người bạn cũ. -Ai rứa anh? - Anh ni em không biết mô.

 

Uống xong cà phê chàng loanh quanh di tìm nhà T. Hỏi riết mà chẳng ai biết thông tin về T.Vật đổi sao dời, người xưa đâu tá? Chợ Búng nầy hồi xưa cây cao bóng cả. Chừ nhà cửa san sát.Không một bóng cây xanh. Đô Thị hóa rồi!

 

Chàng lại tiếp tục hành trình. Qua khỏi chợ Búng chàng lại ghé vào một quán cà phê ngồi nghỉ xả hơi rồi dò hỏi người chủ quán đường về chợ D. Chàng biết còn hơn 10 cây số mới đến chợ. Ngồi như dán vào ghế dựa đến 10 giờ 30 chàng mới tiếp tục cuộc hành trình. Vượt qua 10 cây số chàng đến ngôi chợ D.Ngôi chợ của thị trấn nhỏ nhưng không kém khang trang. Rất nhiều quầy hàng phuc vụ nhu cầu đời sống còn có một nhà sách khá lớn. Nhớ lời Hoa Mua dặn mua cho nàng 1 cuốn lịch tay năm 2013-2014.Chàng vào nhà sách xem  đủ thứ, hỏi mua cuốn lịch tay nhưng chưa phát hành. Lại ra quán cà phê nhâm nhi và hỏi người xe ôm: - Xin lỗi ! đường về chợ TH là đường này phải không anh ? - Đúng rồi.Đi khoảng 7 cây số quẹo trái là chợ TH.

 

11 giờ trưa  rời quán cà phê, chàng đi theo con đường Nguyễn Trãi.Qua 3 ngả tư đèn xanh đỏ chàng quẹo trái rồi chạy thẳng. Chàng lại “hố” khi đã quá địa phận huyện A. Thế là chàng quay lui chừng 2 cây số gặp một trường học có tên Bình Hòa. Ở đó chàng may mắn gặp một người và hỏi đường vào trường HL: - trường HL đi phía nào chị? - Dạ,từ đây đi khoảng 200m quẹo trái theo đường đất đỏ.

 

Đi chừng 6 cây số nữa, qua những đọan ổ gà và vũng nước đỏ ( để chàng biết thế nào là lễ độ khi đi tìm em). Khi dừng lại ở một đọan ổ gà chàng hỏi đường tiếp thì gặp một cô gái sốt sắng: - Chú quẹo trái chừng 300m thì gặp ngôi trường HL. Chàng cảm ơn rối rít.Đúng 300m chàng thấy một ngôi trường kiến trúc theo kiểu người Khờ Me.

 

Tìm không thấy bảng tên trường HL. Đang phân vân thì xuất hiện một người mặc đồ bảo vệ bước ra. Chàng đển kế bên: - Xin lỗi đây có đúng là trường HL. - Đúng rồi. Ông muốn tìm ai? Chàng nói dối: - Dạ không. Tôi hỏi cho biết vậy mà. Xin cảm ơn. Chàng dắt xe qua bên kia đường có một quán cóc. Chàng kêu một ly cà phê đá rồi nhăn tin cho Hoa Mua:

 

- Anh đợi em trước cổng trường nì. - Đợi em 10 phút anh hí! Nói là 10 phút nhưng nửa tiếng sau Hoa Mua mới bước ra. Không vào chỗ chàng ngồi mà lửng thửng đi phía ngược lại và nháy mắt với chàng. Trả tiền cà phê xong, chàng nổ máy xe chạy theo Hoa Mua.

 

Nàng nói: - Mình ra quán cà phê Ngọc Lan cách 400m anh hí. Hoa Mua ngồi lên xe và chàng chở đi. Lần đầu tiên, kể từ ngày mua xe, Hoa Mua ngồi lên xe chàng. Quán Ngọc Lan cũng bình thường như mọi quán khác nhưng đặc biệt có mắc võng nên người ta gọi là cà phê võng. Hoa Mua một võng. Chàng một võng. Hơn một năm xa cách, gặp lại cứ ngỡ hai người sẽ lao vào nhau xoắn xít như chưa hề biết đất trời nhưng họ kịp kìm nén lại. Hoa Mua mở lời: - Anh giỏi thiệt! Tìm ngay chóc trường em.

 

- Mô dễ! Cũng hỏi tùm lum em ạ. - Cảm ơn anh đã tìm em. - Anh không tìm em thì tìm ai hí? - Tìm mấy Nàng thơ ? - Không có mô! Gặp em như một Định Mệnh buộc ràng từ kiếp nào. Không phút giây mô không nghĩ về em. Còn em?- Cuộc sống của em đâu yên lành?

 

Năm giờ sáng ra khỏi nhà. Chiều đỏ đèn đen đất mới về tới cửa. Nghĩ đến anh mà không thể như anh được. Anh hiểu cho em không ?- Anh hiểu.Song mọi điều khi mình thích thì có thể tranh thủ mà em ?- Em biết.Rứa mà thật khó anh ơi!- Ừ mà thôi! Trông em có ốm chi mô nà?- Còn anh, em thấy anh mập ra. - Có mập hơn một chút. Sống ở SG mà cứ thấp thỏm về em. Răng Định Mệnh tàn nhẫn thế em? Ngày xưa và chừ khác nhau một trời một vực. - Anh ạ. Luật Bù Trừ mà anh. Ngày xưa sướng chừ khổ. - Thấy em, anh không đành lòng. Một tâm hồn như rứa. Một trái tim như rứa. Răng lại chịu nhiều khổ lụy! Thấy em anh lại liên tưởng đến ALisa trong tác phẩm Khung Cửa Hẹp của nhà văn AnDre Gide.

 

Ai đẩy nàng vào khung cửa hẹp? Em chừ cũng rứa ! - Thôi anh hí. Mình noái chuyện khác vui hơn.- Ừ! Em ăn bánh đi kẻo đói. - Em không thấy đói. - Nhưng ăn với anh, đừng phụ lòng anh. Mua từ SG đó. - Dạ. Chàng và Hoa Mua vừa ăn bánh bao vừa nhấm nháp cà phê. - Còn hình anh trong điện thoại không rứa? - Còn. Làm răng em xóa đi được hí?- Cảm ơn em.- Anh muốn thấy hình em thời lên xe xuống ngựa được không ?- A, em có đây nì! Hoa Mua bấm máy hiện lên hình một tiểu thư. - Ui chao! Nếu ngày xưa gặp em, anh chết …chắc!- Chi dữ rứa.- Anh nói thiệt! nhan sắc ni hèn chi “ gã ôm đàn bến bên đời’ thất tình là phải. - Không dám mô! Chừ cũng phôi phai…rồi anh nờ! - Nhưng nét kiêu sa vẫn còn đó. Vẫn thấp thoáng hương xưa…- Anh đang làm thơ ? – Có mô nà…Chàng và Hoa Mua phá lên cười. Buổi trưa ở quán cà phê Ngọc Lan thật êm đềm. Gió mơn man qua tóc nàng. Chàng định hôn nàng cho thỏa nhớ nhưng vừa lúc ấy có một tốp khách vãng lai kéo vào nên…thôi! Mắt Hoa Mua vẫn lung linh trong mắt chàng. Chàng buộc miệng:

 

- Anh phải giải thoát Alisa ra khỏi Khung Cửa Hẹp. – Bằng cách nào? – Bằng mọi cách. - Cảm ơn anh, mình gặp nhau như ri cũng hạnh phúc lắm rồi. - Anh cũng cảm nhận thế. Hoa Mua nhìn đồng hồ:- Thôi chết! Gần 2 giờ rồi.Em phải vào lại trường.Anh về hì! - Ừ, để anh đưa em về trường.

 

Khi dừng lại trước cổng trường HL, Hoa Mua nói: - Thôi anh về khỏe hí. Nhớ điện cho em biết. -OK, Bye em.

 

Chàng nói mà lòng thì rưng rức như không hề muốn rời xa. Như muốn chôn chân nơi đây, ngôi trường có Hoa Mua yêu dấu.

 

Hoa Mua bước vội vào cổng trường, cố che giấu nhưng giọt nước mắt long lanh.Hơn một năm trời ngăn ngắt xa nhau, vậy mà gặp lại chỉ được 2 giờ đồng hồ chóng vánh.. Quay xe trở lai con đường cũ để về SàiGòn cũng là lúc những cơn mưa rừng trút xuống. Một người trong mưa…và chiều nay Hoa Mua cũng lầm lủi trong mưa để về nhà.

 

Khi đến Thạnh Lộc, chàng đã ướt như chuột lột nên ghé vào một quán cà phê, rồi chàng nhắn tin cho Hoa Mua : -Băng qua mưa anh ướt hết nì! -Răng không mặc áo mưa? Em đã dặn rồi. - Có mặc nhưng vẫn ướt em ạ. Đến Thạnh Lộc coi như đã đến SG rồi, nên nhắn tin cho em biết.- Em yên tâm rồi anh ơi!

3giờ 30 chiều chàng về đến nhà. Sau khi thay quần áo, chàng đến bên máy vi tính mở hình Hoa Mua để ngắm thật thiết tha. Chàng nhủ thầm: - Cảm ơn đời,cảm ơn em đã cho anh một ngày thật bình yên. Một ngày dù chỉ là hương hoa của tình yêu ( không có vấn đề xác thịt).Nhưng đó là hạnh phúc khó kiếm. Một ngày rất thanh thản nơi vùng trời A, huyện lỵ miền đông đất đỏ nhưng tình người chân chất, thân thương…Một ngày tạm quên đi những lo toan vật chất muộn phiền nơi trần thế…/.

 

( 12.9.2012 )

 

Trần Dzạ Lữ
Số lần đọc: 2433
Ngày đăng: 09.10.2012
[ Trở lại ] [ Tiếp ]
In tác phẩm Góp ý Gửi cho bạn
Cùng thể loại
Fôi-Fa - Nguyễn Quỳnh USA
Lời Gọi Cỏ May của Phan Bá Thụy Dương - Đỗ Hồng Ngọc
Một Vài Ấn Tượng Của Tôi Về Hàn Mặc Tử - Phạm Ngọc Hiền
Những Mùa Nắng Nha Trang - Nguyễn Thị Khánh Minh
Túy bút xuôi dòng - Nguyễn Đạt
Tím Nhớ - Trần Dzạ Lữ
Sài Gòn – Ăn - Lê Ký Thương
Nắng Hè - Nguyễn Quỳnh USA
Ghi Chép Tháng Tám - II - Nguyễn Hồng Nhung
Bao La Tình Mẹ - Phan Trang Hy
Cùng một tác giả
Hương cau quê nhà (truyện ngắn)
Cắt (thơ)
Thư Gửi Chị (tạp văn)
Liếc (thơ)
Nhớ (thơ)
Chờ O (thơ)
Khát (thơ)
Câm (thơ)
Nhớ Bạn (tạp văn)
Tát (thơ)
Cần (thơ)
Tím Nhớ (tạp văn)
Dắt (thơ)
Nhốt (thơ)
Chìa (thơ)
Trượt (thơ)
Trộn (thơ)
Bắt (thơ)
Xa cách (thơ)
Chặt (thơ)
Lấn (thơ)
Cách ly (thơ)
Quỳ (thơ)
Tôi (thơ)
(thơ)
Hoa cà (thơ)
(thơ)