Ủng hộ VCV
Số tác phẩm
28.395 tác phẩm
2.747 tác giả
731
116.731.119
 
Giữa Huế yêu thương
Trang Thùy

 

     Thường vẫn hay nghe người ta nói: "Huế buồn, Huế chán òm"... nhưng riêng tôi, tôi chỉ thấy một Huế thật đẹp, thật thơ qua bốn mùa xuân hạ thu đông.

     Này nhé: Mùa xuân, Huế như một nàng tiên kiêu sa kiều diễm. Muôn hoa đua nở nhưng có lẽ nỗi bật nhất là hoàng mai; hoàng mai Huế thường nở từng chùm xen những cành lá gợn lên một nét thanh tao, dung dị mà vương giả với mùi hương dịu nhẹ. Cho nên mỗi độ xuân về giữa rất nhiều loài mai nhưng người sành chơi vẫn muốn chọn mai Huế để chưng trong ba ngày Tết cổ truyền là vì vậy.

      Hoa mai vàng, nồi bánh chưng nghi ngút khói, mùi bánh thuẩn đưa hương quyện mùi nhang trầm chiều ba mươi Tết trên bàn thờ gia tiên luôn là những gì thiêng liêng nhất để những người con xa xứ lòng luôn đau đáu tìm về những ngày tận cùng của năm.

     Rồi Huế sang tháng Hai, trong tiết trời còn dịu mát, bạn hãy cùng tôi dạo khắp các con đường ở Huế, thấy gì không? Những chùm hoa sầu đông nở trắng từng chùm, khắp các con đường, bên bờ sông, bên những bức thành cổ kính. Sầu đông hay còn gọi là sầu đâu, xoan... thanh cảnh, hương dịu dàng mê hoặc những tâm hồn yêu cái đẹp mỏng manh trữ tình, ấy vậy nên mới có những vần thơ: "Câu thề lỡ hẹn, ví dầu/ Vẫn còn duyên nợ sầu đâu một đời!"

 

     Dừng chân trên cầu, nhìn xuống dòng Hương, sầu đông trông như cô gái xuân thì đang soi gương chải tóc, lụa là mềm mại. Bên thành cổ, sầu đông gợi nhớ hình ảnh những cung nữ ôm khối sầu trong nội tiếc thời xuân sắc vụt bay. Hoa huyền hoặc, liêu trai trong hương đêm níu chân người quân tử, đắm say cho ai chân không nỡ bước, tình không nỡ rời!

 

     Lòng còn vương víu những cánh sầu đông thì xin mời bạn lên vườn thanh trà ở Thủy Biều hay vườn bưởi ở Hương Hồ vào buổi sáng tinh mơ khi những giọt sương vẫn còn kết hạt trên từng kẻ lá. Hãy cùng tôi hít một hơi thật sâu để cảm nhận mùi hương dịu dàng từ những cánh hoa trắng muốt lan tỏa tận cùng cảm xúc. Cho ai kia ánh mắt nồng nàn gởi trao; cho ai kia ngại ngùng bối rối. Hừng đông hé lên dần mở ra một ngày mới yêu thương, hẹn nhau cùng thăm lại vườn lúc cây đầy trái mọng.

     Tháng Tư, em nhắn anh: "Huế đang mùa sen nở, anh có về gom hương?”. Quanh hoàng thành, hồ Tịnh Tâm hồng sen, bạch sen nở hoa bát ngát, ngây ngất lòng bao kẻ lạ người quen nên mới có món hạt sen Tịnh Tâm trứ danh để ai một lần đến Huế cũng muốn mua về làm quà. Hai ta bên nhau, bên sen để cùng lắng nghe tim bồi hồi xao xuyến, gió khẽ nhẹ đưa hương bùn ngai ngái, hương sen ngọt ngào để càng yêu thêm hương vị quê nhà. Hương tình chất ngất anh viết tặng em bài thơ hoa sen, em hát anh nghe bài ca hương bưởi, hai ta cùng chung một tình yêu Huế dịu dàng lắng sâu.

     Cùng mùa sen, Huế đã kịp khoác lên mình chiếc áo mới, màu tím bằng lăng, màu hồng hoa giấy, hoa tử vi… và những cung đường Huế rực đỏ một màu phượng thắm. Phượng rơi trải thảm đỏ mọi con đường, phượng làm Huế như đổi thay trong từng mạch sống, nét âm trầm nhường cho sự duyên dáng trẻ trung. Ai đi qua cầu Trường Tiền mà không một lần nao lòng trước gốc phượng ngay dưới chân cầu, những cành phượng mềm mại rũ mình la đà, soi bóng xuống dòng Hương đẹp như một bức tranh để không cầm lòng ghi lại cho mình những tấm hình lưu niệm.

     Mùa tựu trường, nữ sinh Huế áo trắng tung bay như đàn bướm lượn. "Áo qua Đông Ba, áo lên Thượng Tứ, áo về Vĩ Dạ áo ngược Phủ Cam"… Áo trắng chấp chới mọi con đường, cho tim ai bồi hồi xao xuyến, đường phượng bay chiều nay có kẻ si tình cắn bút làm thơ.

     Nhưng, Huế trong tôi không chỉ đẹp trong những mùa hoa, trong từng âm sắc, mà vẫn luôn mang trong mình một Huế thương, một Huế buồn man mác những ngày đông giá. Ngồi cà phê góc Thành nội nhìn bác xích lô đi chở mây, về chở gió; nhìn O bánh canh Nam Phổ chiều về vẫn còn nặng gánh lo toan, thương mẹ khoé mắt chân chim vẫn ngồi bán chuối. Ông trời vẫn cay nghiệt với người miền Trung như thế nên chuyện mưa suốt mươi ngày nửa tháng vốn là chuyện thường ngày.

     Thế nhưng, nếu bạn vốn thuộc típ người thích sống chậm, thích hoài niệm thì thật tuyệt vời vì ở Huế không khó để bạn tìm một quán trà hoặc một quán cà phê yên tĩnh như Trà Om đường Nguyễn Huy Lượng, Trà Đình Vũ Di gần đồi Thiên An hay cà phê Chiều đường Đặng Thái Thân... Ở đó, bạn có thể một mình để thả hồn vào tách trà hoặc ly cà phê suốt một buổi chiều mà không lo sẽ bị chủ quán phàn nàn gì vì dân Huế quá quen với tính cách thâm trầm của mình và nếu gặp may có thể bạn cũng sẽ được mời một củ khoai lang nướng như tôi!

     Người Huế vốn vậy, mộc mạc mà luôn sâu lắng để người đi xa luôn ao ước được trở về. Thì ai đó nhé, hãy kịp trở về để được nắm tay nhau đi giữa lòng Huế, giữa những mùa hoa, cùng lắng lòng để thương Huế đầy vơi những ngày đông giá. Để biết hiện tại này chúng mình đang đi giữa những yêu thương!

 

 

Trang Thùy
Số lần đọc: 1098
Ngày đăng: 22.02.2020
[ Trở lại ] [ Tiếp ]
In tác phẩm Góp ý Gửi cho bạn
Cùng thể loại
Cơm cháy nồi đồng - Lê Ký Thương
Về làng sình để yêu tranh làng sình hơn! - Trang Thùy
Tuổi nào em trở thành thiếu nữ? - Vinh Anh
Cơm Hến bên Cồn quen lối tìm nhau… - Trang Thùy
Giai điệu xanh, Quãng lặng màu hồng lạp và người chơi đá - Văn Thành Lê
Hoa Xoan mưa nhẹ nở đầy sân… - Hoàng Thị Thu Thủy
Tôi bán hoa tết - Trang Thùy
Lại ‘dzui’ Xuân. - Đỗ Nhựt Thư
Hương vạn thọ - Lê Ký Thương
Nhà mình - Nguyễn Thanh Huyền
Cùng một tác giả
Mùa nấm mối (truyện ngắn)
Mít vườn nhà (truyện ngắn)
Ngày mùa (tạp văn)