Ủng hộ VCV
Số tác phẩm
28.405 tác phẩm
2.747 tác giả
570
116.826.573
 
Bình thơ: Tóc trắng
Hoàng Thị Bích Hà

 

 

Mối tình đầu bao giờ cũng vậy

Rất ngọt ngào mà cũng lắm đắng cay

Có lẽ ai đã từng đi qua những năm tháng học trò hẳn sẽ hơn một lần một

lần thầm yêu, trộm nhớ một cánh phượng hồng và những lời yêu chưa

ngỏ hay đôi khi cũng có thể bên nhau rồi mà không hiểu vì đâu mà dang

dở chia xa để rồi mang nuối tiếc không nguôi .

 Yêu thương ngày ấy mối tình đầu.

 Mơ ước một người mãi của nhau:

( Pham Giao)

Bài thơ “Tóc trắng” của một tác giả còn rất trẻ nhưng có những chiêm

nghiệm sâu xa . Không biết tác giả nói về tình yêu của chính mình hay nói

hộ lòng người .Cũng có thể dựa vào một câu chuyện nguyên mẫu xảy ra

trong cuộc sống chung quanh rồi dụng công chắt lọc cảm xúc để viết nên

những vần thơ tình da diết thế! Bài thơ kể về một chàng sinh thư sinh năm

nào với một mối tình đầu rất đẹp nhưng không đơm hoa kết trái .Lời mở

đầu bài thơ giản dị nhẹ nhàng như một lời tâm tình thổ lộ , sâu lắng và thiết

tha. Bao ký ức thuở xưa đã lần lượt gọi về trong nỗi nhớ: 

“Ta trở về trong nỗi nhớ bàn tay

Những ký ức rêu xanh vừa thức dậy”

Thời gian phôi pha, tưởng chừng như sau lớp bụi thời gian là rêu phong

đã phủ đầy ký ức . Hôm nay sao chợt thức dậy và gọi về quá khứ rõ mồn

một thế này:

Những hồi ức của tác giả lần lượt ùa về mang theo hình bóng của người

xưa chưa bao giờ phai mờ trong tâm trí: 

“Dòng sông lặng lưu hình tà áo cũ

Em qua cầu trong buổi sớm mờ sương “

Dòng sông phẳng lặng, dựa vào nơi sinh ra và lớn lên của tác giả gợi cho

ta nghĩ ngay tới dòng sông Hương có Cầu Trường Tiền điệu nghệ nghệ và

duyên dáng bắc qua dòng sông . Cứ mỗi ngày sau buổi tan trường những

 

tà áo trắng qua cầu in bóng xuống dòng sông thơ mộng. Tà áo trắng in

hình trên đáy nước sông Hương trong vắt trong buổi sớm mờ sương đã in

sâu trong tâm khảm của thi nhân . Một hình ảnh đẹp khó phai trong lòng

tác giả.

 

“Tóc trắng bởi đã nhớ nhiều kỷ niệm

Đa đoan chi cho thơ cũng ngậm ngùi”

Giờ đây tóc đã ngả phai màu có lẽ cũng một phần phải chăng vì nhớ nhiều

kỷ niệm .Những kỷ niệm đã trở thành một phần của ký ức . Thời gian phôi

pha mà tình xưa không bôi xóa . Vẫn là những kỷ niệm khó đẹp mãi mãi

ngọt ngào trong nỗi nhớ niềm thương . Và mối tình đầu vì một lý do khách

quan hay chủ quan mà không chung lối trọn đời nên đã day dứt hoài trong

nỗi nhớ.Nỗi day dứt của mối tìnhkhông vẹn là những cảm xúc thật tự đáy

lòng đang trào lên câu chữ khiến cho những vẫn thơ cũng chứa lệ ngâm

ngùi! “Đa đoan chi cho thơ cũng ngậm ngùi” Dường như đây là một lời tự

trách mình nhẹ nhàng đa đoan vương vẫn nỗi sầu bi mà chi ? Dĩ vãng rồi

phải quên thôi!  Nhưng có những điều cố quên lại càng thêm nhớ !  Vậy mới

là “đa đoan” và cũng vậy mới “ngậm ngùi” tràn cả vào trang thơ! Và tất

nhiên là không nguôi niềm nuối tiếc.

“Nhưng nếu được trở về ngày quá vãng

Ta vẫn cầm phong thư tím trao em”

Nếu thời gian có thể quay lại thì tác giả cũng sẽ không ngại ngần mà cầm

phong thư tím để trao em . Phong thư tím – màu mực tím của tuổi học trò

đẹp quá! Như vậy mối tình nay đã đi vào dĩ vãng nhưng nếu được trở lại

“ngày quá vãng “ vẫn ngỏ lời với em , trước sau vẫn một tình yêu đầu

không thay đổi .

 

Có lẽ khi bắt gặp ánh mắt thơ ngây hay nụ cười buổi ấy đã rung cảm một

tâm hồn và có lẽ tiếng sét ái tình đã gõ trúng trái tim. Nhưng rụt rè quá

chỉ yêu thầm lặng  thôi phải chăng không dám ngỏ lời?Có lẽ mối tình đầu

 

không dám ngỏ không chỉ một mình chàng thư sinh này đâu mà trên đời

này cũng có không ít chàng trai rụt rè như thế!  Chàng thư sinh chưa kịp

ngỏ lời hay vì hoàn cảnh cuộc sống xô đẩy thế nào mà mối tình không trọn

? Nhưng dù thế nào đi nữa thì mối tình đẹp không thành vẫn để lại nhiều

tiếc nuối day dứt mãi đến ngàn sau. Và tất nhiên “em’’ hay cả anh nửa

cũng sẽ có một đời sống khác. Lặng lẽ âm thầm ở một phía không anh.

Anh cũng sẽ vậy thôi không thể nào khác được . Số phận đã an bài khi

không thành ta đổ tại vì duyên. Chắc có lẽ mình có duyên không nợ nên

ngược nhau rồi hai hướng của đời nhau.

“Em rồi sẽ có một đời sống khác

Dòng sông xanh sẽ chảy phía không anh

Thì thành phố vẫn mưa giăng rêu phủ

Trên đền đài lăng miếu của hoài thương”

Dù thế nào chăng nữa thì cuộc sống vẫn cứ trôi đi theo guồng quay của nó

‘Thành phố này vẫn vậy, vẫn mưa nắng với đầy như con tạo vần xoay.

Nhưng nỗi nhớ niềm thương đã đông thành đá thành khối , là đền đài vĩnh

cữu trong trái tim ta “ Đền đài lăng miếu của hoài thương”

“Để có khi xa ngoái vọng cố hương

Bên ngực trái sao nghe dường đau nhói”

Vâng tình yêu đẹp của một thời quá vãng là trong hành trang mang theo

trong cuộc đời lữ thứ . Mỗi khi chợt nhớ về cố hương, tình đó vẫn hiện về

nhức nhối không thể nào nguôi như một vết cứa trong tim. “ Bên ngực trái

sao nghe dường đau nhói”

“Một vết thương ngọt ngào thời thơ dại

Khắc nhẹ thành vết sẹo của đời nhau...”

Một vết thương rất ngọt ngào của một thời thơ trẻ là mối tình đầu không

trọn đã khắc sâu trong tâm khảm của mỗi chúng ta ( hai nhân vật trữ tình

trong câu chuyện) đã khắc nhẹ thôi , dịu dàng thôi nhưng không thể nào

phai !

 

Cách miêu tả ngắn gọn súc tích những nét thật tiêu biểu qua những hình

ảnh so sánh ẩn dụ, nhân hóa… Cảm hứng và ngôn ngữ thơ mượt mà độc

đáo đã chuyển tải dòng cảm xúc tha thiết bồi hồi khi viết tình cũ.Cũng có

thể:

“Cái ngày em rẽ bước sang ngang

Tôi buồn rưng rức trong vườn mộng”

( Nguyễn Hữu Hiền) 

.Em bước theo chồng để lại cho ai niềm đau với mối tình vô vọng và giấc

mộng vàng của anh cũng tan vỡ từ đây .

Đọc bốn câu cuối bài thơ mà có lẽ người đọc cũng tiếc giùm cho tác giả

một mối tình đầu sẽ ngọt ngào và đẹp tựa trăng sao.Phải chi biết giữ lấy

tình yêu. Có thể lắm chứ ! Nhưng tiếc thay:

Đành vậy thôi tác giả ơi biết làm sao được.! Tình đẹp chia phôi còn lại gì

ngoài nuối tiếc khổ đau...

Bài thơ hay! Thi ý ngọt ngào da diết, giai điệu nhẹ nhàng, sâu lắng, và đầy

lãng mạn. Giọng thơ tha thiết chân tình.Có lẽ tác giả viết một mạch theo

cảm xúc dâng trào mà tan chảy thành thơ. Sự phối hợp các thanh bằng

trắc hợp lý tạo nên nhạc điệu trầm bỗng của bài thơ đã làm nên sắc điệu

trữ tình diễn tả tận cùng sự dở dang tiếc nuối . Gieo vào lòng người đọc

một nỗi buồn thương mênh mang cho một thiên diễm tình đẹp mà buồn

“Nước muôn đời vẫn thế 

Tha thiết nhớ trăng thề 

Dẫu chỉ ôm ảo ảnh 

Vẫn dạt dào si mê »\

 

Huế, ngày 29/9/2018

 

 

 

Mời bạn đọc thưởng thức trọn ven văn bản bài thơ:

 

 

TÓC TRẮNG

 

 

Ta trở về trong nỗi nhớ bàn tay

Những ký ức rêu xanh vừa thức dậy

Dòng sông lặng lưu hình tà áo cũ

Em qua cầu trong buổi sớm mờ sương

 

Tóc trắng bởi đã nhớ nhiều kỷ niệm

Đa đoan chi cho thơ cũng ngậm ngùi

Nhưng nếu được trở về ngày quá vãng

Ta vẫn cầm phong thư tím trao em

 

Em rồi sẽ có một đời sống khác

Dòng sông xanh sẽ chảy phía không anh

Thì thành phố vẫn mưa giăng rêu phủ

Trên đền đài lăng miếu của hoài thương

 

Để có khi xa ngoái vọng cố hương

Bên ngực trái sao nghe dường đau nhói

Một vết thương ngọt ngào thời thơ dại

Khắc nhẹ thành vết sẹo của đời nhau...

 

 

Thành phố Hồ Chí Minh, ngày 14/06/2018

Bùi Hoàng Linh

 

 

Hoàng Thị Bích Hà
Số lần đọc: 1190
Ngày đăng: 17.06.2019
[ Trở lại ] [ Tiếp ]
In tác phẩm Góp ý Gửi cho bạn
Cùng thể loại
Tình đời Lỗ hay Lãi và vết sẹo “ Lành Tính”trong bài thơ Về Đi Anh của tác giả Phương Lý - Nguyễn Thanh Huyền
Về truyện ngắn của Lê Mai - Đặng Xuân Xuyến
Thầy phong thủy Bùi Đồng và những comment bình thơ - Đặng Xuân Xuyến
Bình thơ: Vẫn mãi là em - Hoàng Thị Bích Hà
Đông Trình – Người đi “giữa thực và mơ” - Trần Hoài Anh
TÌNH “ép phẩy” bung nở từ LỜI TẠM BIỆT mang tên Ở LẠI trong bài thơ LỜI TẠM BIỆT NƯỚC NGA của tác giả Thanh Mai Trần - Nguyễn Thanh Huyền
Nhớ Huy Cận, người quê viết thơ quê - Yến Nhi
Đi như là ở lại : ngược dòng ký ức cùng nhà văn Lê Vũ Trường Giang - Hoàng Thị Thu Thủy
Nét duyên thầm trong “Lục bát tôi” của nhà thơ Đặng Nguyệt Anh - Hoàng Thị Thu Thủy
Người Mẹ trong thơ Vũ Trọng Quang - Nguyễn Thị Tịnh Thy
Cùng một tác giả
Chị Xíu của tôi! (truyện ngắn)
Anh tôi! (truyện ngắn)
Chủ nghĩa cưới vợ (truyện ngắn)
Nước tràn ly (truyện ngắn)
Giận kẻ bạc tình (truyện ngắn)
Đời là thoáng chốc (truyện ngắn)
Chú Nghĩa cưới vợ (truyện ngắn)