Ủng hộ VCV
Số tác phẩm
28.400 tác phẩm
2.747 tác giả
683
116.783.444
 
Nó và tôi
Nguyễn Quang Sáng
Chương 2

Trong nhà ngoài sân bỗng tối sầm. Tắt điện. Rất lạ, mỗi lần tắt điện thì tiếng xe ngoài đường dường như rộ lên to hơn. Hai cha con bước ra sân nhìn trời. Nó kêu lên:

Ba ơi, nhiều sao quá. Trên trời có bao nhiêu ngôi sao vậy ba?

Trên đầu mình có bao nhiêu sợi tóc thì trên trời có bấy nhiêu ngôi sao.

Nhiều quá, đếm gì hết hở ba?

Ừ.

Hồi nhỏ, cũng có lần tôi hỏi bà tôi như vậy, bây giờ tôi lấy câu trả lời của bà, trả lời với nó. Một sự trùng hợp rất kỳ lạ. Hình như tuổi nhỏ nào cũng có những câu hỏi giống nhau, ở bất cứ thời đại nào.

Đèn bật sáng, nó nắm tay tôi chạy vào nhà. Khi ngồi trở lại trước màn hình tivi, nó hỏi:

Sao tắt điện hoài vậy ba?

Người ta tắt điện cho dân thành phố, cho con thấy trăng sao.

Nó có vẻ không tin nhưng không cãi và hỏi:

Hồi ba còn nhỏ, người ta có tắt điện cho ba ra sân nhìn trời không?

Hồi ba còn nhỏ làm gì có điện mà tắt.

Tối hù suốt đêm sao ba?

Thắp đèn chớ con.

Tôi kể cho nó nghe cảnh đêm ở nhà quê. Ban đêm nhìn vào các ngôi nhà hai bên đường, có thể biết ai nhà giàu, ai khá, ai nghèo từ ánh sáng của các ngọn đèn hắt ra cửa. Nhà nghèo thường thắp đèn hột vịt, nhà khá thì thắp đèn ống khói, thấy ánh sáng le lói ở khung cửa, nơi nào thắp đèn măng sông là các cửa tiệm ở chợ, ở vườn mà có đèn măng sông thì đó là chỗ vui nhứt hoặc buồn nhứt: đám cưới hoặc đám ma. Ở thành phố, đêm có trăng hay không đối với trẻ con đều như nhau. Đêm trăng hồi nhỏ của ba vui lắm. Trăng sáng cả sân, cả đường, sáng cả trên mặt sông. Mỗi một lứa tuổi có mỗi trò chơi khác nhau: cút bắt, kéo co... Tuổi của ba thì đi coi người ta chơi.

Phải chơi mới vui chứ ba. Coi không hổng vui đâu!

Vui chớ, như mình không ra sân đá bóng, ở nhà coi tivi cũng vui vậy.

Nó gật gật đầu.

Những câu hỏi mà nó thường hỏi tôi với má nó, ngày xưa tôi không hỏi cha, má tôi mà hỏi bà nội.

Ông bà nội, ông bà ngoại không còn, vợ chồng tôi phải gánh thêm nhiệm vụ của ông bà. Ông bà trong gia đình, ngoài việc chăm sóc con cháu còn có “vai trò” giải đáp các câu hỏi cho các cháu, lũ trẻ mà không còn, hoặc không gần ông bà là một thiệt thòi.

Hai cha con và cả nhà đang coi tivi về một đời vua Trung Quốc. Nó rời khỏi chỗ ngồi, chạy vào phòng vệ sinh một hồi lâu, sau khi nước trong phòng vệ sinh ào lên, nó chạy ra xem tiếp vài cảnh rồi hỏi:

- Ba ơi! Sao người ta chỉ chiếu cảnh vua cưỡi ngựa, vua ăn, vua uống mà không chiếu cảnh vua đi ỉa?

Tôi bật cười lớn:

Dơ quá, chiếu làm chi, thúi cả nhà!

Nó lại tiếp:

Phòng vệ sinh của vua có như của nhà mình không?

Đời đó làm gì có máy nước, làm gì có nhà vệ sinh đưa tay ấn một cái là nước ào ào...

Nó ngồi xuống ghế rồi nhảy dựng lên:

Vậy là con sướng hơn vua!

Chương : 1    2   3    4    5    6    7    8    9    10   
Nguyễn Quang Sáng
Số lần đọc: 1610
Ngày đăng: 20.12.2004
[ Trở lại ] [ Tiếp ]
In tác phẩm Góp ý Gửi cho bạn
Cùng thể loại
Trên một cung đường - Anh Động
Ái tình miếu - Hồ Biểu Chánh
Bản án tản thất quân dụng - Lê Thành Chơn
Ai làm được - Hồ Biểu Chánh
Thời áo trắng - Hoàng Mai Quyên
Chuyện tình nhà thơ lớp - Mai Bửu Minh
Cùng một tác giả
Bài học tuổi thơ (truyện ngắn)
Cái gáo mù u (truyện ngắn)
Chị Nhung (truyện ngắn)
Chiếc lược ngà (truyện ngắn)
Con chim vàng (truyện ngắn)
Con Khướu sổ lồng (truyện ngắn)
Con ma da (truyện ngắn)
Con mèo của Foujita (truyện ngắn)
Đạo Tưởng (truyện ngắn)
Gà sanh đôi (truyện ngắn)
Người bạn lính (truyện ngắn)
Dân chơi (truyện ngắn)
Nó và tôi (truyện dài)
Vểnh râu (truyện ngắn)