Mẹ
Con mồ côi cha.
Mẹ neo tuổi xuân dang dở
nuôi các con bằng công việc của đàn ông.
Sáng mù sương mẹ đánh trâu ra đồng
Mẹ gieo vãi tuổi xanh
Trên cánh đồng bạc nắng
Con nên người nhờ củ khoai củ sắn
Nhờ luống cày mẹ đẫm mồ hôi
Con lớn lên đi khắp đông đoài
Sao vẫn không nguôi nhớ về cánh đồng con mót lúa?
Nhớ đường cày của mẹ
thẳng như vạch ngang phân số
Tử số là con-
Mẫu số lớn vô cùng...
Loa Thành
Con ốc biển khổng lồ
Hội tụ
nghìn cơn bão...
Âm- dương, ngũ- hành
U u minh minh
Hội tụ
một cuộc tình
nhắm-mở
Hội tụ
một cuộc cờ
sấp- ngửa
Một đêm...
Phản trắc hiện hình
Cổ Loa Thành
Máu ứa ...
10/2000
Thời gian trắng
Tặng em tôi
Nửa đời qua
mơ ứơc qua đi
Nửa đời tới
cái gì sẽ tới?
Đời vô định
lang thang thế mãi
Lênh đênh trôi
trong dòng sống
không bờ!
Mỗi ngày qua
mình đếm
mỗi ngày qua
Thời gian trắng
nhuộm tóc mình
bạc trắng
Trong dòng đời
vẫn cứ trôi bình lặng
Và thuyền mình
lênh đênh...
lênh đênh
Đến một chiều
tiếng chuông thu không
Chỉ còn lại
vòng tròn bãi vắng
Trong dòng đời
vẫn cứ trôi bình lặng
Có ai không
nhỏ nước mắt
khóc hờ....?
Tháng Ba
Ta có là ta xưa?
Khi tháng Ba về rưng rưng mắt lá
Tâm hồn khép mở thị thành
Ký ức khói len mái rạ
Bầu bí giờ này đơm hoa
Triền đê rụng đầy sắc đỏ
Cây cầu già nâng tiếng mõ trâu qua
Rét mướt lùi xa phía ngõ
Tháng Ba ra phố
Chợt tiếng khẩn nài:
"Lạy ông đi qua, lạy bà đi lại"
Nhận ra giọng nói làng mình
Tháng Ba...
như người mất máu
2/99