Tiếng cá quẫy dưới lòng sâu làm vỡ
câu thơ víêt trên mặt sóng
hai đứa buồn ngẩn ngơ
Những chấm bạc náu mình sau gốc tóc
nhích dần về phía xa xanh
thôi đi, lớ ngớ mùa đông lỡ hội trăng rằm
Mệt nhoài sự đuôỉ bắt vô hồi của gió
những đám mây tìm về
nghe sen nói lời hương
Chắt lọc nghìn chiều nếm trải
con bướm bò bước chân run rẩy
đôi cánh mịn màng rơi trên lá non
Biết nói gì với Tịnh Tâm
cá vắng người xưa không chịu quẫy
nằm im náo động đáy hồ!