Bàn Tay Mọc
Nhớ em
anh xòe tay
Từ đó mọc lên
bàn tay của em
Và nó sẽ lặn xuống
Trước khi ánh mắt người khác
động tới
*
Đỉnh Núi Và Các Ngón Tay
Đỉnh núi bất ngờ bị che khuất
Trước trang thơ
thi sĩ không còn nơi ngước mắt
Không còn nơi để ngước mắt
Thi sĩ chỉ nhìn vào các ngón tay
Viết
*
Một Bài Thơ Sắp Hoàn Thành
lâm trọng bệnh
thi sĩ mang đến bệnh viện
nói hết lời
bác sĩ ráng cứu giúp hết lòng
vì bài này triển vọng trở thành
tuyệt tác
*
Thi Sĩ Dạo Rừng Xuân
ngắm những cành cây non đang vươn
cười mủm mỉm
trầm ngâm
những cành nào may mắn
thành gỗ giấy in
các bài thơ
của thi sĩ
mai sau
*
“Xếp tàn y lại để dành hơi” +)
Câu thơ
Người mang về cho ta sau chuyến đi xa
Ta thấy
Bụi đường không rơi khỏi
mùi thế kỷ vương mãi
Người về khỏa thân với câu thơ
Chiếc áo người để lại...
------
+) Thơ Vua Tự Đức
*
(Trích bản thảo trường ca THƠ RỜI
Vancouver, đầu năm 2009