Ủng hộ VCV
Số tác phẩm
28.371 tác phẩm
2.747 tác giả
474
116.392.909
 
Dáng Xưa /Tâm Khúc /Gọi Biển
Đoàn Vũ

Dáng Xưa

 

Một chút

rượu

Một chút

tình

Một trời

đã

tạc hình

dáng xưa

Mái hiên thoảng

chút hương thừa

Trời trưa cũng động lòng mưa

dạt dào…

 

Cõi lòng mở tựa chiêm bao

Hứng đầy thưong nhớ

nghẹn ngào dáng xưa.

 

 

 

Tâm Khúc

                                   

Tặng INRASARA

 

Ngày của tháng gieo mùa hạ cổ, xưa rất xa đến “Tháp nắng ” thăng trầm. Tiếng kèn Saranai nhập hồn tôi ngày hội, những giọt nước của trời lất phất đêm Katê.

 

Tôi đứa con trong những đứa con, tháp hiển linh giục về ngày hội, dẫu sao…tôi trầm mặc tìm về.

 

Tháp nắng Sara (+) ư, thật tình tôi khát thèm những rêu phong dạn dày trên cổ tháp, nhịp vỗ Baranưng thổn thức ngày về. Ở độ cao của dáng tháp vốn cao, tôi mãi nhón chân nhìn dòng sông Lu trôi bên chiều chầm chậm mặn mòi mang hơi thở phù sa. Tựa bóng chiều dáng núi níu xa xa những vũ nữ ÁpSaRa cõng thăng trầm về cội; tôi biết tôi hiền khô như dòng sông Lu đâu có lỗi mà bước chân sột soạt tiếng thăng trầm!

 

Tôi đứa con trong những đứa con mang âm hưởng của ngụ ngôn ngưỡng mộ nhập hồn cổ tháp hơi trăng…

 

Tôi cúi người lặng bên tháp trân trân. Những vệt trăng nhân từ độ lượng chảy êm đềm trên dòng sông Lu.

 

* Tập thơ “Tháp nắng” của INRASARA

 

 

 

Gọi Biển

 

Tháng giêng chiều như đi ngược. Người đàn bà lầm lũi lang thang bên biển môt mình. Tiếng gió cứ rú bên bờ dương xanh. Nén nhang cầm trên tay chị chưa kịp thắp, hoàng hôn tím thẫm một màu.

 

Đâu có lạ gì bởi ngoài kia là biển. Biển của môt thời anh ra khơi. Biển của môt đêm tiếng chó tru lành lạnh,âm thanh của một đêm đâu lành lặn nữa rồi! Mấy chốc mà đã hơn một năm…

 

Tháng giêng biển chiều gần như mộng mị. Từng con sóng vỗ dạt dào. Con còng lạ lẫm hơi người trố mắt nhìn rồi chạy về hang một mạch. Giống như anh trốn chạy ngày nào…mà hình như không đâu thì phải?!Anh vẫn nặng tình, nặng nghĩa. Chỉ có biển vô tình giấu mất anh thôi!

 

Tháng giêng, người đàn bà bên biển mồ côi. Chiếc thuyền mộng rách bên trời một tối. Người đàn bà vóc một ngụm nước đưa lên môi rồi ngồi bên mép biển, rồi thút thít, rồi thầm thì…rồi ôm biển vào lòng.

 

Và hình như

có tiếng ngoài kia

vọng lại

 

 

Đoàn Vũ
Số lần đọc: 1745
Ngày đăng: 28.12.2010
[ Trở lại ] [ Tiếp ]
In tác phẩm Góp ý Gửi cho bạn
Cùng thể loại
Hiểu được em - Lê Thánh Thư
Một Ngày Sapa /Qua Kinh Bắc - Cao Quảng Văn
Cào lá ngoài sân đêm - Đinh Cường
Ký Tự Số 7 - Nguyễn Tam Phù Sa
Tiếng Trăm Năm Gọi - Âu thị Phục An
Ơi Đêm - Kahlil Gibran
Đêm Noel màu trắng - Hà Thiên Sơn
Những Quả Thông Giáng Sinh - Nguyễn Tấn Cứ
Mẹ… - Phan Bảo Hòa
Truyện Rất Ngắn : Mùi - Vũ Trọng Quang
Cùng một tác giả
Bà đi (thơ)
Đêm (thơ)